"Quân vương" tủi thân

lạy Trần Thiện Thanh
khi ông điểm bút ông "vua kéo quân về
tình cờ gặp một giai nhân"...
không biết Thanh "bao lần quân hành"
qua rừng hoang đồi tím, biển mặn
mà thơ Thanh lại quân tử, phong trần

"tôi không phải là vua
nên mộng ước thật bình thường"
không "xa hoa", không có "lụa là" dâng giai nhân tuyệt mỹ
Nhưng tôi cam đoan trong những lần nghi kỵ
Thanh sẽ rẽ núi, băng sông
và chưng hết những nỗi buồn, đời, bạc
cho kẻ hắn yêu thương

ta đôi lần gặp những gái thuyền quyên
tình cờ ví mình là trang anh hùng hào sảng
dẫu nàng không phải mỹ nhân khuất sau những mái nhà gió cát
cũng chẳng phải gió dữ gầm gừ trên biển đảo ngoài xa

ta đôi lần trong những chuyến đi xa
dọc đường thấy cây thơm, hoa cỏ lạ
thuyền quyên là vần thơ, trong veo, mắt ngời yên ả
Thanh sẽ tả là "trời mù sương hay mù khói thuốc" ta

Thanh hay ta ngỡ nọ mình là một quân vương
trộm 'hoa rừng' trong lần ra binh chiến giặc
một hôm gã chàng choàng tỉnh mộng
và nhận ra mình tầm thường chớ chẳng phải đế vương

ông vua gặp giai nhân có gấm vóc sơn hà
Thanh có cây ghi-ta vang vùng B đất Việt
anh bạc đầu vẫn không biết
mình có gì để khoe mẽ giữa lòng chảo đời son...

tính ra anh ảo tưởng không thua ai xa!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến