Lầm lỗi
ta đã ước gì sau mỗi cuộc chơi
chúng ta không phải là những người lầm lỗi
đơn côi hóa thành hứng khởi
mai đến rồi, chuyện cũ sẽ xa xôi
nhưng sau bước chân chơi bời
ta tả tơi như lá sau giông bão
không khát khao, không xôn xao, không huyên náo
ta nằm im, như chờ chết, trống rỗng, lụi tàn
thấy nỗi sợ hãi và tâm trí tan hoang
chúng ta bỗng trở thành kẻ có lỗi
đời mục ruỗng, em ơi ta có tội
khi chỉ biết sống và suy nghĩ cho mình
ta đã tự hứa ở mỗi cuộc thâu đêm
anh, tôi, em, chúng ta đừng lỡ lời dối trá
chúng ta là những người sinh ra
mang trong mình những nỗi đau thời đại
nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta được chửi đại
kể cả con người mình đang tồn tại là "được" hay "bị" sinh ra
chúng ta đã giao kèo ở những chén say
không được ca than hay trách đời-bạc-bẽo
nỗi đau của mình không hơn người khác
mình cũng không đạo đức chi đâu so một kẻ lắm lời
thế mà sau mỗi cuộc chơi,
chúng ta đã luôn là những người lầm lỗi
đạo đức vén màn như có chìa khóa tra cửa
trung dung chết tàn như cây ngã giữa trời đông
anh, ta, em là những người lầm lỗi
anh đã nói gì anh có nhớ hay không?
ta đã làm gì, ta đã làm chi
còn em thì, ánh mắt thổn thức kia
ta nói lên những điều huyền bí
ta phản chúa, giết cha, ta đâm sang những đớn đau hối hả
ta ngọt bùi bên những tiệc rượu chóng tàn
ta vứt sang nhau những ngày dài than vãn
chúng ta có phải là những người lầm lỗi
những phút danh vọng hóa thành bóng tối
đêm sâu thẳm ngày rạng rỡ
cũng chỉ là những nhịp thở của thời gian
nhưng đêm nay
và mãi mãi
chúng ta là những người lầm lỗi...
chúng ta không phải là những người lầm lỗi
đơn côi hóa thành hứng khởi
mai đến rồi, chuyện cũ sẽ xa xôi
nhưng sau bước chân chơi bời
ta tả tơi như lá sau giông bão
không khát khao, không xôn xao, không huyên náo
ta nằm im, như chờ chết, trống rỗng, lụi tàn
thấy nỗi sợ hãi và tâm trí tan hoang
chúng ta bỗng trở thành kẻ có lỗi
đời mục ruỗng, em ơi ta có tội
khi chỉ biết sống và suy nghĩ cho mình
ta đã tự hứa ở mỗi cuộc thâu đêm
anh, tôi, em, chúng ta đừng lỡ lời dối trá
chúng ta là những người sinh ra
mang trong mình những nỗi đau thời đại
nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta được chửi đại
kể cả con người mình đang tồn tại là "được" hay "bị" sinh ra
chúng ta đã giao kèo ở những chén say
không được ca than hay trách đời-bạc-bẽo
nỗi đau của mình không hơn người khác
mình cũng không đạo đức chi đâu so một kẻ lắm lời
thế mà sau mỗi cuộc chơi,
chúng ta đã luôn là những người lầm lỗi
đạo đức vén màn như có chìa khóa tra cửa
trung dung chết tàn như cây ngã giữa trời đông
anh, ta, em là những người lầm lỗi
anh đã nói gì anh có nhớ hay không?
ta đã làm gì, ta đã làm chi
còn em thì, ánh mắt thổn thức kia
ta nói lên những điều huyền bí
ta phản chúa, giết cha, ta đâm sang những đớn đau hối hả
ta ngọt bùi bên những tiệc rượu chóng tàn
ta vứt sang nhau những ngày dài than vãn
chúng ta có phải là những người lầm lỗi
những phút danh vọng hóa thành bóng tối
đêm sâu thẳm ngày rạng rỡ
cũng chỉ là những nhịp thở của thời gian
nhưng đêm nay
và mãi mãi
chúng ta là những người lầm lỗi...
Nhận xét
Đăng nhận xét